Ảnh đại diện
2
enle Cộng tác viên
enle Cộng tác viên
Vietales - Chuyện Người Việt Kể
<div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/5212849340cb9dfa10199f99ed270f343dc92c7d38e1fe40c27fe6055bbcb6aa.png"alt="Cover_Header.png"style="max-width: 100%;"></div>
Bình luận
Ảnh đại diện
2
Hậu Tác giả mới
Hậu Tác giả mới
TIỂU THUYẾT - Án Sát Tầm Hồ - Kỳ 2: Vụ án phanh thây
<div class="block-wrapper" type="header"><h1>Kỳ 2: Vụ án phanh thây</h1></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><i>Liệu có phải oan hồn của người vợ thứ tư quay về báo oán, gây nên cuộc thảm sát đẫm máu tại nhà Hội đồng Sung.</i></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Rời làng Tú Mỹ, Cửu quá giang một đoàn khách buôn, hai ngày sau đến làng Quý Nghĩa, tổng Quý Thới. Đang ngồi hóng gió thì kim lệnh bỗng nhiên rơi xuống đất, Cửu liền phóng xuống mặc kệ xe đang chạy, nói với theo là cám ơn đám người buôn nọ. Cửu cúi xuống nhặt kim lệnh, còn đang suy nghĩ nên đi đâu để tìm thông tin thì nghe dân làng đang bàn tán xôn xao về cái chết của một người tên là Hội đồng Sung. Cửu tìm đến nơi thì thấy đám tang hết sức trọng thể, có điều quan tài không quàn tại phòng khách mà để bên trong, người tới viếng chỉ có dân tai to mặt lớn hoặc bà con thân thiết mới được vào, khách khứa bên ngoài tới chia buồn đều được cho tiền cho cơm, bởi vậy khách ngồi dài đến mấy trăm thước Tây, xung quanh được mấy chục tên lính khố xanh và sĩ quan Pháp canh gác. Hỏi ra thì biết ông Hội đồng chết được ba ngày, không thấy cụ thể xác ra sao, chỉ nghe là rất thảm, không toàn thây. Cửu nghe vậy liền nhìn vào chỗ gia quyến ngồi, thấy đám người đó không thể nói chuyện đường hoàng được, bèn ra chợ mua đồ, cải trang thành thầy bói rồi đi xộc vào đám tang. Cửu không chút ngần ngại e dè đi đến thẳng chỗ một người đàn ông chừng bốn, năm chục tuổi rồi hù dọa rằng:</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>○&nbsp;&nbsp;&nbsp; Nhà ngài đại nạn chỉ mới bắt đầu, nỗi oán hận e là do huyết hải thâm thù nên không thể ngày một ngày hai mà nguôi được, nếu tôi là ngài thì sẽ không nhờ cậy vào đám thanh tra Phú Lang Sa mà nên đi tìm giết con quỷ đã hạ sát ông Hội đồng thì đúng hơn!</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Người trung niên kia nghe xong liền thất kinh, không hiểu sao gã thầy bói này nói nghe hùng hồn vậy, lập tức cắt cử người tiếp khách đến viếng, sau đó đích thân dẫn Cửu vào trong.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Kỳ thực bói toán có phải nghề của Cửu đâu, đó chẳng qua chỉ là thuận miệng hù dọa đặng lấy lời khai mà thôi. Trong Án Sát Khẩu Quyết thì thuật này gọi là Khiển. Hội đồng Sung là quyền gia vậy mà chết chẳng thấy dân chúng có ai khóc than, họ lại lấy đó làm chuyện phiếm bàn tán ngoài chợ, kẻ đến viếng phần nhiều đều là hạng ăn xin lang bạt, nhờ vậy Cửu đoán nhà này chắc cũng chẳng phải tốt đẹp gì, do đó cứ nói mập mờ về thù oán thì kiểu nào không trúng. Còn về con quỷ thì Cửu đoán, ông Hội đồng bị xé xác. Nếu đã tìm được hung thủ thì dĩ nhiên chẳng thể huy động an ninh nhiều đến vậy, cộng thêm chết thảm không toàn thây đến độ không dám để quan tài bên ngoài cho người ta cầu phúc, phải giấu tịt vào trong thì hẳn là xác bị xé chứ không bị chặt. Nhìn thịt xé văng tứ tung, có ai lại đoán do con người làm đâu, nên Cửu bịa ra chữ quỷ trong ấy, thế nào cũng chiếm được lòng tin của gia chủ.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Người trung niên dẫn Cửu đi qua phòng khách, không khí âm u quỷ dị đến đáng sợ. Những hình nhân giấy dựng đầy trong phòng, khuôn mặt đỏ hồng cùng đôi mắt sống động làm chúng tựa như đang hít thở rồi nhìn quanh, chờ đợi chủ nhân hồi sinh ở thế giới bên kia thì cung phụng hầu hạ, dưới bàn thờ là mười vị sư đang ê a đọc kinh Phật. Người này đưa Cửu vào một căn phòng kín, cũng chính là chỗ quàn. Phòng bày trí theo kiểu Tây Dương với bàn và ghế lưng dựa, các tủ trưng đồ sành sứ, tranh sơn dầu treo tường được ốp khung họa tiết cầu kỳ sặc sỡ. Phòng thì đẹp nhưng để cái hòm chính giữa nên đè cảm xúc con người xuống, thêm nữa là ngọn đèn trần cứ hiu hắt, lúc mờ lúc tỏ, nhìn như có gió thổi qua vậy, nhưng đoán chừng do oán khí thì đúng hơn. Thịt của ông Hội đồng do bị xé vụn ra nên có lẽ đã phân hủy, bốc mùi hôi thối, chốc chốc gia nhân phải đổ thêm lá trà xanh vào để dịu mùi lại.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/971430a99410dab77d8b3330c06e1ea3dc6f03686ce2016e11ea99b962638a26.jpg"alt="an sat tam ho minh hoa- ky 2 - quan tai.jpg"style="max-width: 100%;"></div>
Bình luận
Ảnh đại diện
2
Ta Van Dung Tác giả mới
Ta Van Dung Tác giả mới
Chúa Nguyễn Bắc phạt – Kỳ 6: Muốn bắt phải
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Nay quân ta hãy tạm lui về bờ cõi, đóng đồn ở địa phận Thanh Hà, để tỏ ra là yếu. Rồi bí mật sai một dũng tướng dẫn bộ binh và&nbsp;<a href="https://vietales.vn/voi-chien-co-thiet-giap-den-tu-nui-rung/">voi chiến&nbsp;</a>mai phục ở Lũng Bông, sai một viên tướng dẫn thủy binh đóng đồn ở cửa biển để đợi. Nếu quận Khê dẫn quân thẳng tới Dinh Cầu, thấy quân ta đã lui về biên giới phía Nam, hắn ắt tự phụ, cho là quân ta khiếp sợ. Họ ắt tự cho mình là hùng dũng, không có chuẩn bị. Ta nhân đó thừa lúc họ lơ là mà phát binh đánh phá, ắt sẽ bắt được quận Khê thôi. Còn cánh quân ngoài của Lũng quận công ở cửa biển Kỳ La, nghe tin quận Khê thua trận, cũng sẽ tự chạy. Thủy binh ta thừa thế truy kích, ắt sẽ thu toàn thắng. Đó là kế nhất cử lưỡng toàn.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/36892da1feff9e815147ca6c8ec94a0fd2c6619242e2c39e398bde15decf3aae.png"alt="image.png"style="max-width: 100%;"></div>
Bình luận
Ảnh đại diện
1
Đăng Khoa Tác giả mới
Đăng Khoa Tác giả mới
Giấc mơ của bướm – Kỳ 1
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Thanh âm dịu dàng trong trẻo đến mức yêu mị không ngừng vang vọng trong đầu, tạo thành một nguồn lực như ánh sáng cuối hầm. Liên tục chạy về phía ánh sáng duy nhất giữa mịt mờ hỗn độn. Nàng chạy như như thiêu thân lao vào lửa, đến khi ánh sáng chói lòa ấy kéo nàng khỏi u mê.&nbsp;</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Choàng tỉnh.&nbsp;</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Đời này của nàng được tính từ giây khắc đó, dòng ký ức chảy xuôi từ đó. Trước đó là ai, thân thể từ đâu mà thành, thân nhân phụ mẫu, tên tuổi cố hương, nàng không mảy may nhớ. Nàng chỉ còn lại giác quan và tri nhận về thế giới này, mọi thứ liên quan sinh mệnh chính mình đã bị bóng đêm đằng đẵng cướp đi mất.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Tri giác trở về, nhìn thấy xung quanh một mảnh hoang liêu tiêu điều. Nam, nữ, lão, ấu tha hương thất thểu, mặt mũi lem luốc, tay nải quấn thân, rúc mình dưới mái tranh đã bị lửa thiêu hơn phân nửa. Nàng soi mình qua vũng nước đục, da dẻ đen sạm, tóc tai bù xù, áo quần nhơ nhuốc, không thể phân biệt nam nữ.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Mải miết chạy theo những cơn gió trưa và ánh sao đêm về hướng Tây Bắc, như bị chú định. Một đường băng qua, thôn xóm đìu hiu hoang tàn, ăn trái dại rễ cây, đề phòng kẻ cùng đường mạt lộ. Đến tận khi thân thể kiệt quệ mới ý thức sinh cơ trong người. Cơ thể nàng còn cảm nhận được mỏi mệt và đói khát.&nbsp;</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Đằng sau lại vang lên tiếng hô hét, đoàn người lán toạn bỏ chạy. Nàng cũng dồn hết sức cùng lực kiệt lê bước về phía trước, đến khi cơ thể không còn khả năng chống đỡ, ngã khụy. Ý thức chìm vào đêm đen.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/dc7e65b256d87ca32284a59c59a14210c6db1072d63e956157b5dbff6fe6b11e.png"alt="image.png"style="max-width: 100%;"></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Đêm xuân trăng lạnh, nàng thấy một thư sinh, thong dong ôm sách từ chỗ tiên sinh về nhà. Đường về, chàng bẻ vài nhánh hoa cải đương đơm hoa vàng rộ, rồi tiện tay cứu một con bướm lầm lỡ vướng vào lưới nhện, nghêu ngao hát.&nbsp;</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Nhưng đến nhà, bếp lạnh buồng hoang, nồi không bát nhẵn, người phụ nữ trung niên không phải mẹ nặng lời mắng nhiếc. Bà mắng đồ con hoang vô công rỗi nghề, đồng áng không tích sự,&nbsp;<a href="https://vietales.vn/gen-z-va-gen-hoi-xua-di-thi-ai-met-hon/">học hành</a>&nbsp;cũng không tu chí. Thư sinh lặng lẽ nghe mắng, rồi cắp sách đi về một căn nhà cũ nát bên vách núi. Bóng lưng đơn côi đến xót xa.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Nhà cũ lâu không người ở, bị rừng hoang xâm chiếm hầu hết. Ánh trăng hoang lạnh phủ lên cửa nẻo chông gai, phòng ốc rậm cỏ, góc tường lủng lẳng kén trùng để lại. Chàng bước vào nhà, nhìn quanh quất cũng chỉ thấy một chiếc ghế mọt, một chiếc giường và nửa manh chiếu rách. Đặt sách lên ghế, đến giường ngả lưng, lòng không oán giận buồn rầu, rất nhanh đã đi vào giấc ngủ. Dường như vạn sự chốn trần gian chẳng can hệ gì đến chàng.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Vài ngày sau, thi thoảng một người đàn ông trung niên lại tìm đến, tiếp tế ít gạo, cũng khuyên bảo chàng về nhà. Thư sinh vẫn nằm lì nhà cũ, ăn hết gạo thì gặm lá uống sương, trêu đùa cùng mấy con bướm lạc lỡ bay vào nhà. Chàng sống như thể sẵn sàng hiến dâng sinh mệnh bất cứ lúc nào vậy.&nbsp;</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Một ngày mưa lâm râm, người đàn ông trung niên lại đến tiếp tế rồi tức tối ra về trong nước mắt, ông thề mình sẽ bỏ mặc chàng. Thư sinh tỏ ra chẳng bận tâm, ngẩn người đọc sách. Nhưng chữ thánh hiền không níu giữ nổi thần hồn chàng, nó lênh đênh với những viễn tưởng trong lòng rồi bay theo đôi bướm mất rồi. Thả sách, chàng lơ đễnh đuổi theo đôi bướm vào rừng.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Nàng cũng mơ hồ cất bước, theo chàng dấn thân vào rừng mưa. Đi mãi vào trái tim của rừng, mất dấu đôi bướm vẫn đi, như thể có một hấp lực mạnh mẽ tỏa ra từ thâm lâm. Đến khi mưa tạnh nắng lên, đường hầm thẫm xanh tít tắp của rừng mở ra, họ lại thấy bướm, hàng vạn con bướm xanh ngọc.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Chúng chập chờn chi chít bên bờ suối, như một đường viền tuôn ra từ sau lưng sơn động hun hút, uốn lượn quanh cổ thụ ngàn năm. Chúng phủ kín thân cây, ngỡ như trường bào ôm choàng cổ thụ già cỗi. Hàng vạn đôi cánh mấp máy dưới nắng vàng tàn ngày. Chúng khẽ khàng vỗ vào nhau, phát tiếng ù ù như lời vọng thiêng liêng của rừng. Dưới chùm nắng, phấn bướm bãng lãng thinh không, tỏa hương nồng đượm, động phách kinh tâm. Đó là phong quang nơi sinh mệnh hiện hữu mạnh mẽ, sinh trưởng sống động. Chúng dạt dào hơi thở cuộc sống mà con chữ vuông vức trong sách không tài nào bộc bạch.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Trong lòng rừng, chàng cẩn thận tiếp cận đàn bướm, không để chân giẫm phải một sinh mệnh nào. Nàng cũng vô thức bước theo, nhưng chân không thể cất tiếp. Lòng nàng gào thét, chờ em, nhưng không một thanh âm nào vang lên ngoài tiếng đập dồn dập của cánh bướm. Nàng bất lực nhìn chàng bước sâu về gốc cổ thụ, ý chí muốn rướn về trước nhưng thân thể vô lực. Nàng chẳng kịp nhìn rõ mặt chàng, chẳng rõ mặt ai kể cả chính mình.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Tiếng lòng thét lên, chờ em. Không một lời hồi đáp, không gian vặn vẹo rồi hóa trắng lòa.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/39aca1b93bfda080162acba1fad88ba2db94307ad18199abefeeee691d2bb5f4.png"alt="image.png"style="max-width: 100%;"></div>
Bình luận
Ảnh đại diện
1
Ta Van Dung Tác giả mới
Ta Van Dung Tác giả mới
Chúa Nguyễn Bắc phạt – Kỳ 1: Đòn thăm dò
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b>Một đội lính tuần của chúa Nguyễn ở phía Nam sông Gianh bất ngờ bị tập kích. Trong những tháng đầu năm 1655, quân Trịnh đồn trú ở trấn Nghệ An và châu Bắc Bố Chính thường tung ra những cuộc tấn công quấy rối như vậy về phía Nam sông Gianh. Bỗng nhiên, từ trong bụi rậm, lại có một toán lính Nguyễn xông ra đánh úp quân Trịnh. Bị tập kích bất ngờ, quân Trịnh phải rút lui.&nbsp;</b></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Trận địa dụ địch này do tướng trấn thủ châu Nam Bố Chính của bên Nguyễn là Phù Dương bày bố. Phù Dương mới đến trấn nhậm châu này từ năm trước. Nhưng bên kia sông, đối thủ của ông lại là một danh tướng có nhiều duyên nợ với&nbsp;<a href="https://vietales.vn/cuoc-song-the-tuc-xu-dang-trong/">Đàng Trong</a>.&nbsp;</p></div>
Bình luận
Ảnh đại diện
1
Ta Van Dung Tác giả mới
Ta Van Dung Tác giả mới
Chàng trai Việt trở thành tiến sĩ tại Australia ở tuổi 27
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Lương Anh Vũ (sinh năm 1995) nhận học bổng toàn phần từ Đại học Griffith (Australia) và hoàn thành chương trình tiến sĩ về trí tuệ nhân tạo ở tuổi 27.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Anh sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống giáo dục tại Can Lộc, Hà Tĩnh. Tốt nghiệp THPT Chuyên Hà Tĩnh, Vũ được tuyển thẳng vào Đại học Bách khoa Hà Nội và thi đỗ vào lớp tài năng Toán Tin.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Qua buổi giới thiệu chương trình tiến sĩ Australia tại Viện Toán của trường, nam sinh Hà Tĩnh gặp gỡ TS. Nguyễn Tiến Thành - cựu sinh viên lớp Tài năng Toán Tin, chuyên viên nghiên cứu tại Đại học Robert Gordon (Scotland); GS. Alan Wee-Chung Liew - Viện trưởng Viện công nghệ thông tin và truyền thông, Đại học Griffith. Từ đó, anh quyết định đăng ký xét học bổng tiến sĩ ngành trí tuệ nhân tạo (AI).</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/51a579bd02853f0d6e0ee1d925c5f329c2bc7c4e245f788ff8add4065d4add3c.png"alt="image.png"style="max-width: 100%;"></div>
Bình luận